Kiều Giang

Đơn sơ như một lời ca



Ta vẫn đi trong lung linh gió bụi trần gian,
 gặp em giữa mênh mông bến bờ thi ca nước mắt.
Ta cúi xuống môi hôn trăng sao vằng vặc,
yêu em ngàn đời hương sắc giấu trong tay ?  
 
Xin mặt trời làm chứng cho những cơn say
ta mơ ước thành con chiên ngoan đạo,
 mà lòng ta ngậm ngùi nuôi gió bão
dập vùi giữa môi người một kiếp văn chương.
 
Thương em muốn làm một thảm cỏ xanh
vướng vào sắc-không diệu thường ngàn năm tiếc nuối
 vần thơ ta  một đời rong rêu đá cuội
lại hóa thân thành cuộc tình không có tuổi - cho em.
 
Giữa đất trời, ta xin làm một gã hát rong
Để ta hát trong mênh mông tình em
 hát cho đau thương trần gian
hát cho nhọc nhằn thương nhớ
ngàn năm mắc nợ… một thuở u hoài.
 
 Đêm nay những cơn gió mùa thu thổi qua dòng sông,
thổi qua hồn anh,
 mang hơi thở của tình em,
làm chênh vênh nỗi sầu thiên cổ
biết nơi ngàn trùng em còn trăn trở cùng ta ?
 
Em ơi, tình ta như gió, như sương
nhập vào  man man trần thế
mênh mông như màu xanh của bể
Và đơn sơ như một lời ca…
    KIEUGIANG 6/9/2013

Được bạn: diên vỹ đưa lên
vào ngày: 15 tháng 9 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Đơn sơ như một lời ca"